Nhưng cũng như những con diều đối đầu nhau trên bầu trời, chiến tranh tràn đến Afghanistan.
Là câu chuyện lôi cuốn và đầy cảm xúc về sự phản bội và chuộc lỗi, Người Đua Diều khiến độc giả vừa hồi hộp, vừa rung động. Tác phẩm kể câu chuyện về Amir và Hassan, những người bạn thân nhất của nhau, như anh em, và cũng là những người đua diều. 2 cậu trai trẻ sống ở Kabul, thủ đô của Afghanistan, và năm ấy họ cố gắng hết mình để chiến thắng giải đấu diều địa phương, và đây là cơ hội quý giá cho Amir giành được tình cảm của cha mình. Nhưng cũng như những con diều đối đầu nhau trên bầu trời, chiến tranh tràn đến Afghanistan.
Trong chiến tranh, con người thường buộc phải chấp nhận những sự hi sinh lớn lao. Amir trẻ tuổi đã làm những việc tồi tệ và đáng trách với người bạn thân nhất của mình, điều sẽ luôn ám ảnh cậu trong suốt phần đời còn lại. Amir và cha cậu buộc phải chạy khỏi quê hương đến Mỹ, và Người Đua Diều trở thành câu chuyện về cuộc hành trình chuộc tội của Amir, sửa chữa những lỗi lầm cậu đã gây ra suốt những năm tuổi thơ là một cậu bé ở Kabul.
Truyện có tiết tấu nhanh và hầu như không có những đoạn sáo rỗng, độc giả được giới thiệu về một thế giới – thế giới của đời sống Afghan – xa lạ, đắm say, nhưng lại thân thuộc và gần gũi một cách khó thể nào lí giải. Từng câu chữ của Hosseini tìm được sự cân bằng giữa việc mạch lạc rõ ràng mà vẫn truyền cảm, và không chỉ là cốt truyện xuất săc, tác phẩm còn là một đột thử nghiệm khám phá nghệ thuật kể chuyện. Bản thân Amir trở thành nhà văn, và cậu phản ánh trong chính trải nghiệm của mình rằng cuộc đời của cậu là một mẩu hư cấu (và thực sự đúng là như vậy!).
Nhưng tôi nghĩ điểm hay nhất về Người Đua Diều là những tri cảm về số phận và công lý, về cái thiện cuối cùng cũng sẽ vượt lên trên cái ác bất chấp những khó khăn. Amir cuối cùng cũng quay trở lại Afghanistan và trải qua một hành trình của sự hi sinh để chuộc lại những lỗi lầm của mình. Chương cuối có lẽ là chương tôi yêu thích nhất, luôn làm tôi rung động mỗi lần tôi đọc nó.
Thông điệp đằng sau kết truyện có thể được diễn giải theo nhiều cách khác nhau đối với từng độc giả, nhưng cá nhân tôi cảm thấy rằng nó mở ra những tia hi vọng cho tương lai của các nhân vật, và có lẽ là cho cả cuộc chiến tranh đang giằng xé Afghanistan nữa.
Trạm Đọc (Read Station)