Bài viết tham khảo nội dung gốc từ The Momentous Life
Chiều ngày 18/12/2025, tại Lễ Bế Mạc Dự án Phim ngắn CJ mùa 6, bộ phim “Giấc Mơ Là Ốc Sên” của đạo diễn Nguyễn Thiên Ân đã chính thức ra mắt khán giả. Là tác phẩm duy nhất dán nhãn T18 trong số năm phim ngắn chung cuộc, bộ phim không chỉ gây ấn tượng bởi sự dị biệt mà còn bởi cách nó hiện thực hóa một ý tưởng “điên rồ” thành những khung hình chuyển động đầy sức nặng.

1. Nội dung nhạy cảm bắt đầu từ một ý tưởng tối giản
Đạo diễn Nguyễn Thiên Ân từng khao khát thực hiện một bộ phim hành động slapstick comedy với những gã ma cô, bác học điên và những tòa biệt thự nổ tung. Thế nhưng, bài toán kinh phí và thực tế khắc nghiệt từng khiến anh tin rằng việc hiện thực hóa một bộ phim truyện là điều không tưởng. Bước ngoặt xuất hiện khi anh tiếp cận với phim tài liệu điện ảnh trực tiếp, học được cách quan sát thế giới và tìm ra những cốt lõi “đơn giản” nhất. Thay vì những cỗ máy khổng lồ, Ân quyết định đơn giản hóa mọi thứ: làm một bộ phim về một gã bất lực chỉ biết nằm yên để ốc sên bò lên người.
Sự “đơn giản” đó lại là thứ sức hút mãnh liệt khiến nhà sản xuất Thảo Quiêngg (Kontribute Studio) bật cười ngay khi xem đoạn video demo. Niềm tin “Nếu đã chọn rồi, thì đi đến cùng” đã thúc đẩy chị bốc máy gọi ngay cho sếp để nhận dự án, bắt đầu một hành trình tiền kỳ với 7749 vấn đề cần xử lý để biến ý tưởng “quái dị” này thành một tác phẩm điện ảnh chất lượng.

2. Nội dung phim: Con người, con ốc và con dau cua thoi dai?
Bộ phim mở ra một thế giới giả tưởng trào phúng, nơi những chú ốc sên trở thành thứ đồ chơi thượng lưu mà người người nhà nhà đều mê đắm. Chúng được đựng trong những chiếc “kén ốc” – hộp capsule nhỏ gọn như những viên thuốc, ẩn chứa sức hút kỳ lạ đối với giới nhà giàu. Trong thế giới ấy, Huy – một diễn viên quần chúng vô danh đã trúng tuyển một công việc kỳ quái: làm “đường đua” sống cho lũ ốc sên đua tài và cá cược.

Ở lần đầu tiên “lên món”, Huy xuất hiện với vẻ ngại ngùng, lúng túng khi đứng trước đám đông toàn những người già đang khao khát hồi xuân. Chỉ với chiếc quần sịp đỏ trên người, anh phải chịu đựng cảm giác trần trụi dưới những ánh nhìn soi xét, mặc cho lũ ốc sên trườn qua những vùng nhạy cảm từ hạ bộ, chậm chạp bò lên và đích đến cuối cùng là đầu của mình. Tuy nhiên, sự “nhớp nháp” đó không dừng lại ở bề mặt da thịt mà dần xâm chiếm lấy tâm trí. Sau khi được lũ ốc sên bò trườn khắp cơ thể, thậm chí là “massage” qua những bông hoa nhỏ trên ngực, Huy dần rơi vào một trạng thái tha hóa cảm giác sâu sắc. Anh lãnh cảm hoàn toàn với thực tại, thậm chí lúc mây mưa, anh còn yêu cầu bạn gái mình phải “chậm lại” giống như nhịp điệu của loài thân mềm – thứ cảm giác duy nhất giúp anh thấy mình đang thực sự tồn tại và được chú ý.

Bước sang lần làm việc thứ hai, sự ngại ngùng ban đầu biến mất, thay thế bằng một sự hưng phấn kỳ lạ. Huy chủ động cởi bỏ trang phục với tâm thế hừng hực, như thể đang chuẩn bị lao vào một cuộc hoang lạc sung sướng và đầy bản năng. Nhưng ngay trong khoảnh khắc “lên đỉnh” của hào quang ảo tưởng đó, cuộc đời đã giáng cho Huy một cái tát nghiệt ngã: một anh da đen với cơ thể 6 múi quyến rũ bước vào rạp trị liệu. Huy bị đào thải ngay lập tức, trở thành một linh kiện thặng dư lỗi thời để nhường chỗ cho một “đồ chơi người” xịn hơn, ngon hơn.

Rơi xuống đáy của sự trống rỗng, Huy chọn cách phản kháng bằng việc ăn trộm đám ốc sên. Anh vận dụng chính kỹ năng bò trườn chậm chạp và vô hình – thứ “năng lực” đã giúp anh đậu casting ở đầu phim để đánh cắp lũ ốc sên và lẩn trốn về chiếc xe van cô độc kiêm ngôi nhà của mình. Ở đó, anh vẫy vùng trong những vệt nhớt đặc quánh để tìm lại sự tôn trọng và khoái cảm kỳ quái, một nỗ lực tuyệt vọng để bám víu vào “sự bám lấy” của danh tiếng và hào quang ảo tưởng đang dần tan biến.
(Cùng một số chi tiết “người nhớn” khác vì quá nhây nên không tiện kể ra, mọi người nên tìm và xem phim nếu có cơ hội để tự mình cảm nhận)

3. Khi ốc sên còn hơn cả một diễn viên chính.
Trong “Giấc Mơ Là Ốc Sên”, con ốc sên không đơn thuần là một sinh vật sinh học; nó đảm nhận hàng loạt vai trò biểu tượng, lột trần sự mục rỗng của xã hội hiện đại. Trước hết, nó xuất hiện như một món đồ FOMO và biểu tượng đẳng cấp. Được đóng gói trong những chiếc “kén” hình capsule đầy tính công nghiệp, ốc sên hiện diện như một loại “biệt dược” tinh thần. Đây chính là đại diện cho cơn sốt phù phiếm, nơi giới thượng lưu chi tiền cho những thứ kỳ quặc nhất để khỏa lấp sự trống trải, biến một sinh vật chậm chạp thành thước đo của sự sang trọng “phông bạt”.

Đặc biệt hơn, lũ ốc sên đóng vai trò là kẻ điều khiển cảm giác và môi giới cho sự lãnh cảm. “Vệt nhớt” của chúng thay thế cho sự ấm áp của tình yêu thực tại. Đây là một phép ẩn dụ sắc sảo cho sự chuyển dịch tham dục của con người trong thời đại mới, khi chúng ta không còn tìm thấy sự thỏa mãn từ những cơ thể ấm nóng, con người có xu hướng tìm đến những tác nhân bên ngoài, lạnh lẽo và nhân tạo hơn. Nếu xã hội hiện đại đang “nghiện” những khoái cảm từ phim khiêu dâm, những hình ảnh AI-Gen 18+ hay những cỗ máy vô hồn, thì trong thế giới của Nguyễn Thiên Ân, sự cực đoan đó chính là lũ ốc sên. Bằng cách massage qua “những bông hoa nhỏ”, chúng gieo rắc một thứ khoái cảm gây nghiện xúc giác, điều khiển Huy phải “chậm lại” theo nhịp điệu của chúng. Huy trở thành một kẻ bị ký sinh về mặt cảm xúc, mất hoàn toàn khả năng kết nối với con người để tìm thấy sự an ủi duy nhất trong sự nhớp nháp lạnh lẽo và phi nhân tính.

Cuối cùng, ốc sên chính là “sự bám lấy” của danh tiếng và hào quang ảo tưởng. Giống như đặc tính tự nhiên, vệt nhớt của chúng bám rít lấy linh hồn nhân vật, khiến anh ta không thể thoát ra khỏi ảo mộng về giá trị bản thân dù đã bị vật hóa làm “đường đua”. Huy đánh cắp đám ốc sên vì anh đã bị tê liệt và không thể tồn tại nếu thiếu đi sự “bám rít” đầy ảo giác ấy. Có lẽ còn nhiều vai trò ẩn ức khác mà mỗi người xem sẽ tự có những cảm nhận riêng về những sinh vật chậm chạp nhưng đầy quyền năng này.

4. Nội dung “nhảm nhí” gói trong lớp vỏ nghe nhìn thượng hạng
Điểm đặc sắc nhất của “Giấc Mơ Là Ốc Sên” chính là sự mâu thuẫn đầy chủ ý trong chất lượng sản xuất. Việc một nội dung nghe qua có vẻ “nhảm nhí” và kỳ quặc như đua ốc sên trên cơ thể người lại được đầu tư một chất lượng nghe nhìn cực cao, chính là chìa khóa tạo nên sự trào phúng đỉnh cao của tác phẩm.
Sự thành công này mang đậm dấu ấn chuyên môn từ Kontribute Studio – đơn vị đã có lộ trình 4 năm liên tiếp đồng hành cùng CJ Short Film (từ Cá Mặt Trăng, Vùng Trũng đến Bao Giờ Nhìn Thấy Cơn Mưa?). Có vẻ như ekip đã đưa các tiêu chuẩn hậu kỳ chuyên nghiệp từ những dự án quy mô như series Netflix Tiệm Ăn Của Quỷ hay phim điện ảnh Tử Chiến Trên Không vào tác phẩm này. Bất chấp những hạn chế về thời gian và kinh phí của một phim ngắn (300 triệu đồng), Kontribute vẫn mang đến một trải nghiệm điện ảnh chất lượng, nơi kỹ thuật không chỉ phục vụ thị giác mà còn là một phần của thông điệp trào phúng.

Ngôn ngữ hình ảnh của phim là một sự sắp đặt đầy dụng công giữa những mảng màu rực rỡ, tương phản gắt gao trong các phòng trị liệu “hồi xuân” – nơi sự giả tạo được phủ lên lớp hào quang lộng lẫy – và những khung hình lạnh lẽo, nhạt nhòa trong chiếc xe van cô độc của Huy. Đạo diễn hình ảnh Chananun Chotrungroj đã khai thác triệt để những góc quay đặc tả, biến vệt nhớt ốc sên trên da thịt thành một cảnh quan kỳ vĩ nhưng đầy ghê tởm. Chính sự chỉn chu trong từng vệt nhớt, âm thanh trườn bò được khuếch đại sống động và những khung hình sắc nét đã làm rõ nét sự tương phản: Một ý niệm điên rồ được trình bày bằng một ngôn ngữ điện ảnh nghiêm túc và đẳng cấp nhất. Điều này không chỉ nâng tầm tác phẩm mà còn gián tiếp mỉa mai sự “phông bạt” của thế giới mà bộ phim đang mô tả.

5. Chia sẻ của đạo diễn và những người “trong-vỏ-ốc”
Đạo diễn Nguyễn Thiên Ân tiết lộ một sự thật thú vị rằng ban đầu kịch bản hoàn toàn không chứa đựng các yếu tố nhạy cảm. Ý tưởng gốc chỉ đơn giản là một diễn viên nằm yên, nhưng khi bước vào giai đoạn quay demo, anh nhận thấy cảnh quay bị rơi vào trạng thái “chán” vì nhịp điệu bò của ốc sên quá chậm, không tạo ra được sự tương tác cần thiết với nhân vật. Hướng đi táo bạo và đầy sức gợi trong phim thực tế đến từ chính sự lựa chọn ngẫu hứng của những “diễn viên” ốc sên trong quá trình quay thử. Chính những chuyển động tự nhiên này đã trở thành chất xúc tác mạnh mẽ giúp bộ phim sở hữu chiều sâu và sức công phá lớn hơn hẳn so với dự tính ban đầu.
Đồng cảm với quá trình sáng tạo đầy thử thách này, nam diễn viên Nguyễn Đức Mạnh (vai Huy) chia sẻ anh đã cố tình không xem kỹ bản dựng trước đó để dành trọn vẹn cảm xúc cho buổi chiếu chính thức trên màn ảnh rộng. Đối với anh, điều đáng chờ đợi nhất không còn nằm ở nội dung phim mà chính là phản ứng và cảm xúc chân thực của khán giả ngay tại rạp khi chứng kiến những tình tiết “nặng đô” và đầy ám ảnh. Sự tò mò về cách người xem đón nhận sự “vật hóa” của nhân vật trở thành động lực lớn nhất để cả ê-kíp vượt qua những hạn chế về thời gian và chi phí sản xuất.

Những nỗ lực dấn thân đó đã nhận được sự đồng điệu từ phía công chúng, khi nhiều khán giả đánh giá cao cách bộ phim khai thác triệt để sự mâu thuẫn của thế hệ trẻ – những người thường bị dán nhãn “phông bạt” trong xã hội hiện đại. Phim lột trần sự thiếu đồng nhất giữa suy nghĩ nội tại và những gì họ cố gắng phô diễn ra thế giới bên ngoài, tạo nên một bản thảo trào phúng sắc sảo về thực tại của “nền kinh tế chú ý” đầy phù phiếm. Việc một bộ phim ngắn kinh phí hạn hẹp đạt được độ “nét” và sự chỉn chu về mặt mỹ thuật như vậy là kết quả của nỗ lực “vượt giới hạn” từ nhà sản xuất Thảo Quiêngg và toàn bộ đoàn làm phim.

6. Lời kết: Sao phim ra rạp được hay z?
Tiêu đề trên có lẽ cũng là suy nghĩ của không ít người khi xem bộ phim này.
Việc bộ phim có thể thành hình và kiêu hãnh “trườn bò” lên màn ảnh rộng sau bao khó khăn về kinh phí lẫn sự hoài nghi (từ chính cả đạo diễn) là một thứ phép màu điện ảnh thuần túy. Tác phẩm đã thành công trong việc chạm vào sợi dây thần kinh nhạy cảm nhất của thời đại: nỗi sợ bị lãng quên và cái giá đắt đỏ của sự hiện diện trong một “nền kinh tế chú ý” đầy khắc nghiệt. Sau buổi ra mắt, “Giấc Mơ Là Ốc Sên” hứa hẹn sẽ tiếp tục hành trình viễn chinh tại các liên hoan phim quốc tế, khẳng định cá tính độc bản của những nhà làm phim trẻ dám đi đến tận cùng của sự dị biệt.
Lẽ ra, theo đúng format, đây sẽ là phần dành cho những lời khen chê, mổ xẻ kịch bản hay phân tích các lớp diễn xuất. Nhưng đối với một thực thể điện ảnh dị biệt như thế này, Koicine nghĩ mọi thước đo chuẩn mực chắc cũng không cần thiết lắm. Thay vì cố gắng dùng lý trí để bóc tách một giấc mơ, có lẽ điều duy nhất chúng ta cần làm là ngồi xuống, im lặng và để mặc cho sự nhớp nháp, lạnh lẽo ấy xâm lấn mọi giác quan.
Hãy cứ để bản thân chìm đắm trong vệt nhớt trào phúng của Nguyễn Thiên Ân, để thấy rằng đôi khi, việc chấp nhận cảm nhận sự chân thật dù là một sự chân thật đầy nhầy nhụa và ghê tởm còn đáng giá hơn vạn lần việc phải gồng mình khiêu vũ dưới thứ hào quang phông bạt, nơi sự hiện tồn chỉ là một tiếng vọng rỗng tuếch giữa đại lộ của những ảo ảnh phù hoa. (Câu này cũng phông bạt, sáo rỗng vkl)
Thông tin phim:
- Đạo diễn: Nguyễn Thiên Ân
- Nhà Sản xuất: Thảo Quiêngg
- Đơn vị sản xuất: Kontribute Studio
- Diễn viên: NSƯT Phi Điểu, Lê Anh Tuấn, Nguyễn Đức Mạnh, Trâm Anh
TRAILER GIẤC MƠ LÀ ỐC SÊN

