*Dưới đây là bài viết của tác giả Lý Tiểu Mễ đăng trên nền tảng Toutiao (Trung Quốc).
Tôi sinh ra ở thành phố Bản Khê, tỉnh Liêu Ninh, Trung Quốc. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi ký hợp đồng làm lập trình viên cho một công ty Nhật. Công việc hàng ngày của tôi là viết code. Tuy nhiên, việc suốt ngày ngồi làm việc trước máy tính khiến tôi cảm thấy rất nhàm chán. Đó không phải là cuộc sống mà tôi mong muốn. Vì vậy đến năm 2008, với 500 NDT trong người, tôi một mình bắt chuyến tàu đến Bắc Kinh và bắt đầu cuộc sống mới.
Ban đầu, tôi tìm một căn nhà cho thuê tập thể gần đường vành đai 3, mỗi phòng 20 người rồi đi tìm việc. Vào thời điểm đó, tôi không có bất kỳ yêu cầu nào về mức lương mà đơn giản chỉ muốn có một việc làm ổn định ở Bắc Kinh. Vì vậy, tôi đã nhanh chóng tìm được công việc tại một công ty quảng cáo với mức lương 2.000 NDT/tháng. Sau đó, tôi nhanh chóng đổi việc vì nhận ra không thể sống ở thủ đô Bắc Kinh với số lương ít ỏi đó.
Thông qua sự giới thiệu của một người bạn, tôi đã được nhận vào một công ty quảng cáo bất động sản với vị trí là người quản lý website. Mức lương của tôi đã tăng lên 6.000 NDT/tháng nhưng công việc khá vất vả. Có tháng, tôi đi công tác gần 20 ngày, thời gian còn lại thường thức qua đêm để báo cáo.
Một lần, một dự án chuẩn bị mở bán, bên A vừa muốn giá trung bình cao vừa có lượng giao dịch cao. Lúc đó chẳng ai kỳ vọng vào dự án này. Từ ngày mở bán, cứ 7:30 sáng, tôi dẫn dắt nhóm phân loại mục tiêu, phân tích khách hàng và chăm chú vào dự án trong 40 ngày liên tục. Cuối cùng thu về kết quả khả quan và lượng giao dịch cũng rất tốt. Điều này đã thu hút sự chú ý của ông chủ bên A.
Sau khi dự án kết thúc, tôi được chủ tịch bên A tuyển dụng vào làm giám đốc marketing cho công ty. Sau đó, thu nhập của tôi ngày càng cao. Mỗi tháng, tôi được 20.000 NDT (hơn 66 triệu đồng). Vài năm sau, tôi lần lượt mua vài căn nhà ở ngoại ô Bắc Kinh và trở thành một người thành công trong mắt người khác.
Chi tiền khủng đầu tư kinh doanh homestay
Năm 2015, tôi đi du lịch Thái Lan. Trong chuyến đi tới đảo Similan, tôi gặp một người đồng hương sinh năm 1990 đang kinh doanh mô hình B&B (dịch vụ lưu trú giá rẻ) ở đây. Sau khi được cô ấy chia sẻ về công việc, tôi cảm thấy rất ngưỡng mộ. Sau khi trở về Trung Quốc, sự tò mò khiến tôi tìm hiểu nhiều hơn về mô hình kinh doanh này. Thời điểm đó, ngành bất động sản đang bị quản lý chặt chẽ, công ty phát triển rất không ổn định, tôi chịu rất nhiều áp lực nên nảy sinh tâm lý muốn đổi công việc. Đúng lúc tìm được một lĩnh vực mới, tôi quyết định thử sức.
Tôi chia sẻ ý tưởng thì được bạn bè đồng ý giúp sức. Năm 2017, tôi và các bạn đã nhiều lần qua Thái Lan để tìm dự án. Ngành công nghiệp trụ cột ở Thái Lan là du lịch, kết hợp với việc kinh doanh bất động sản trước đây, tôi đã nghĩ đến việc xây dựng một homestay. Vì ngành này có rào cản gia nhập thấp và không yêu cầu cao về kỹ năng chuyên môn nên dễ bắt đầu hơn so với các ngành khác.
Điều quan trọng nhất của việc xây dựng homestay là lựa chọn địa điểm. Khi đó, chúng tôi định mua lại một số homestay có sẵn để hoạt động. Nhưng sau khi xem xét, tôi thấy rằng một số cơ sở đã lạc hậu, và một số giá quá cao không phù hợp. Vì vậy, bạn tôi về nước trước, còn tôi ở lại và tiếp tục tìm kiếm ở Phuket.
Sau 2 tháng tìm kiếm, tôi bỏ ra 3 triệu NDT (gần 10 tỷ đồng) thuê một khu biệt thự nhỏ gần biển rộng 1200m2 để triển khai mô hình B&B. Thời gian đầu không tìm được người dọn dẹp nên một mình làm hết tất thảy mọi việc, thực sự rất vất vả. Sau khi dần dần tìm được nhân viên phụ trách, tôi tập trung và làm công việc quản lý.
Khó khăn ập tới, kinh doanh ế ẩm
Vào mùa cao điểm đầu tiên khi B&B mở cửa, ngày nào cũng có rất nhiều khách du lịch tới thuê kín phòng. Giá thuê một đêm có thể hơn 10.000 NDT. Qua 3-4 tháng cao điểm, khách ngày càng ít, có khi cả tháng chỉ ở vài ngày, giá phòng cũng tương đối thấp nên tôi khá rảnh rang.
Kinh doanh đến năm thứ 2, một chiếc thuyền chở 127 du khách đang trên đường trở về Phuket thì gặp bão lớn và lần lượt bị lật thuyền tại đảo Coral và đảo Maitong. Vụ tai nạn đã ảnh hưởng lớn đến du lịch tại đây, khiến hoạt động kinh doanh homestay cũng bị chững lại.
Đến mùa cao điểm đầu năm 2020, du lịch đang dần được phục hồi, công việc kinh doanh đang thuận lợi thì dịch bệnh kéo đến gây thiệt hại nặng nề. Khi đó, tôi không biết dịch bệnh sẽ kéo dài bao lâu, nên chứ chờ đợi và mong có chuyển biến. Một thời gian dài, các homestay luôn trong tình trạng ế ẩm. Để có tiền duy trì, tôi cũng phải tìm việc làm giữa đại dịch nhưng không khả quan.
Đường cùng, tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bán đi một bất động sản ở ngoại ô Bắc Kinh để cầm cự qua dịch bệnh. Trong suốt ba năm xảy này, tôi gần như tiêu hết số tiền bán nhà. Khi dịch bệnh qua đi, ngành du lịch toàn cầu đang phục hồi, tôi cũng bắt đầu vực dậy và dự định tiếp tục phát triển kinh doanh homestay.
Quả thực trong kinh doanh, để thành công cần rất nhiều yếu tố. Nếu gặp khó khăn đã nản lòng thì có lẽ chẳng bao giờ thành công được. Tôi hy vọng rằng trong tương lai gần, toàn bộ thị trường du lịch quốc tế có thể trở lại như trước hoặc tốt hơn nữa, để tôi có thể tiếp tục vận hành homestay của mình.
(Theo Toutiao)