Mỗi người có 1 quyết định riêng khi đã có tuổi. Nhiều người chọn sống 1 mình để tự chủ, tự do, không phụ thuộc vào con cái. Nhiều người khác lại muốn sống cùng con cái để cảm nhận không khí gia đình ấm cúng, thân mật. Đây cũng là quyết định của bà Lưu và bà chưa bao giờ hối hận về điều ấy.
Hồi còn trẻ, bà Lưu và chồng đều có công việc ổn định, thu nhập tốt nên tài chính khá vững vàng. Trong nhiều năm liền, bà tập trung phát triển sự nghiệp và tận hưởng cuộc sống đủ đầy, yên ổn. Những người xung quanh đều nhìn bà Lưu bằng ánh mắt ngưỡng mộ và có phần ghen tỵ. Khi ở ngưỡng tuổi ngoài 60, 2 vợ chồng bà Lưu thường xuyên dành thời gian chăm sóc bản thân, sáng trồng rau, chiều thưởng trà.
Tuy nhiên, những ngày tháng tươi đẹp đang diễn ra thì chồng bà Lưu đột nhiên đổ bệnh nặng. Sau đó vài năm, người đàn ông này qua đời, chỉ còn mình cụ bà U70 sống trong căn nhà nhỏ. Vì thương nhớ chồng và không quen sống 1 mình, sức khỏe của bà Lưu suy giảm nghiêm trọng kể từ ngày chồng mất. Bà thậm chí còn rơi vào cảm xúc tiêu cực sau sự việc này.
Một ngày, con trai bà Lưu về thăm quê và giật mình khi nhìn thấy sức khỏe và tinh thần của mẹ không ổn. Vì bà Lưu giấu chuyện bệnh tật nên con trai không hề biết gì. Lúc này, con trai cụ bà U70 đề xuất rằng sẽ sớm rước bà tới ở cùng. Ban đầu, bà Lưu từ chối. Bà không muốn con cái phải chăm sóc và trở thành gánh nặng cho con. Tuy nhiên, con trai bà lại hết lòng khuyên bảo bằng những lời lẽ chân thành. Vì thế, bà Lưu đồng ý tới sống cùng con cháu ở Thượng Hải.
Nửa tháng sau, cụ bà gần 70 tuổi chính thức dọn tới nhà con trai để cùng chung sống. Lúc mới tới, bà Lưu vô cùng bất ngờ vì điều kiện sống của các con. Con trai và con dâu bà hiện ở trong 1 căn hộ nhỏ, mới chỉ sắm được những món nội thất cơ bản. Thậm chí, hàng tháng họ vẫn phải trả tiền nợ căn nhà nên không có tiền dư dả. Tuy nhiên, con trai vẫn nhất quyết đón bà Lưu tới ở cùng, không quan tâm tới tiền bạc.
Nghĩ tới tấm lòng và sự hiếu thảo của con trai, người phụ nữ vô cùng cảm động. Bà nhận thấy tình cảm cũng như trách nhiệm của con trai đối với mình. Dù giàu có hay khó khăn, con trai vẫn không để bà Lưu phải chịu thiệt thòi hay sống cô đơn.
Chứng kiến sự khó khăn của con cái, bà Lưu nảy ra 1 ý định. Hàng tháng người phụ nữ này đang nhận được khoảng 12.000 NDT (40 triệu đồng). Với số tiền này, bà không thể sử dụng hết, thường để lại tiết kiệm phòng lúc khó khăn. Nay sống cùng con trai, bà đưa cho con 8.000 NDT (tương đương 27 triệu đồng) để con lo trang trải cuộc sống. Số tiền này là tiền sinh hoạt, thuốc thang của bà, đồng thời cũng là tiền bà hỗ trợ các con. Ban đầu, con trai bà Lưu nhất định không nhận. Người này khẳng định rằng vẫn có thể nuôi mẹ mà không cần mẹ phải góp tiền sinh hoạt. Tuy nhiên, sau khi nghe bà Lưu khuyên bảo, con trai nghe lời bà.
Ở ngưỡng tuổi gần 70, bà Lưu sống vô cùng thoải mái, vui vẻ và hạnh phúc. Hàng ngày bà chỉ chơi với cháu nhỏ, phụ dọn cơm cùng các con và sống thư thái, nhàn nhã. Từ ngày chuyển về sống với con trai, bà không còn cô đơn mà cảm nhận rõ tình cảm gia đình ấm áp và sâu nặng. Bà và các con đều rất tôn trọng nhau, luôn chia sẻ những khó khăn, khúc mắc với nhau. Bởi vậy không khí gia đình lúc nào cũng vui vẻ.
Khi đã có tuổi, tiền bạc không phải là thứ quan trọng nhất với chúng ta. Một gia đình êm ấm, hòa thuận, lúc nào cũng hạnh phúc mới là điều quý giá nhất của mỗi người.
Theo Toutiao