Chuyên gia Bae Ji-won cho rằng Việt Nam được tiếp thêm năng lượng từ cầu thủ nhập tịch Nguyễn Xuân Son nhưng con đường vô địch còn rất chông gai khi có Singapore và Thái Lan ở phía trước.
– Sau màn ra mắt ấn tượng trong trận đấu Myanmar, tiền đạo nhập tịch Nguyễn Xuân Son nhận được sự quan tâm đặc biệt. Ông đánh giá thế nào về tầm ảnh hưởng của cầu thủ này lên lối chơi của Việt Nam?
– Tôi không bất ngờ về màn trình diễn của Xuân Son, khi năng lực đã được chứng minh ở V-League. Son chắc chắn là sự lựa chọn tốt nhất của Việt Nam. Nhưng, để được ghi nhận, bạn phải vô địch mà cụ thể ở đây là ASEAN Cup.
Việt Nam luôn nằm trong top 4 Đông Nam Á, nhưng nhiều lần bị chặn đứng bởi bức tường lớn nhất mang tên Thái Lan. Việt Nam cần đánh bại Indonesia, Malaysia và cuối cùng là Thái Lan để được công nhận là đội mạnh nhất khu vực. Thời gian sẽ trả lời Son có thể góp sức đạt được điều này không. Cá nhân tôi có niềm tin vào cậu ấy.
– Đặt trong bối cảnh có Xuân Son hiện nay, ông nghĩ sao về cơ hội vô địch của Việt Nam so với ứng viên số một – đương kim vô địch Thái Lan?
– Năm 2018, Việt Nam đã vô địch AFF Cup mà không có cầu thủ nhập tịch. Tập thể ấy bất bại với sáu thắng và hai hòa. Những kết quả tốt nhất mà đội tuyển tạo được từ trước đến nay cũng là lúc không có cầu thủ nhập tịch. Tất nhiên, chúng ta có quyền nghĩ rằng nếu có Son trước đây, kết quả còn tốt hơn.
Một khi chấp nhận chọn cầu thủ nhập tịch để tăng khả năng ghi bàn và cơ hội chiến thắng, tôi hy vọng đó phải là những đóng góp rất đáng kể. Đồng thời, chúng ta phải chấp nhận những vấn đề phát sinh, bên cạnh hiệu ứng tốt mà cầu thủ nhập tịch mang lại. Sự cân bằng có thể sụp đổ nếu cầu thủ nhập tịch làm suy giảm tính hòa hợp, tổ chức hoặc thiếu hiểu biết trong các tình huống chiến thuật. Nếu màn trình diễn trước Myanmar được duy trì ở bán kết và chung kết, đây là cơ hội tốt để Việt Nam vô địch.
ASEAN Cup là sự đan xen giữa tính kỳ phùng địch thủ giữa các nước hoặc lòng tự trọng. Vì vậy, đội nào muốn đạt kết quả như ý phải tạo được không khí tập thể tốt, duy trì thể trạng và sức mạnh tinh thần. Các trận bán kết đòi hỏi sự tập trung và đoàn kết cao hơn do bầu không khí và áp lực tâm lý nặng nề hơn.
– Vậy trước mắt là đối thủ Singapore ở bán kết, đối thủ này có những điểm gì khiến Việt Nam cần chú ý?
– Singapore có những màn trình diễn ấn tượng ở ASEAN Cup, như từng dẫn trước Thái Lan hai bàn trước khi thua ngược 2-4. Họ thất bại về kết quả nhưng màn trình diễn không hoàn toàn thua kém Thái Lan. Nếu họ ưu tiên tổ chức chiến thuật và phòng thủ ổn định sau khi có hai bàn, Thái Lan có lẽ đã rất vất vả.
Lỗi chiến thuật của HLV khiến Singapore đánh mất lợi thế. Trong 60 phút cuối, tổ chức phòng ngự của họ khá hỗn loạn do sức tấn công mạnh mẽ từ người Thái. Họ phải vật lộn để ngăn các đợt tấn công, sự xâm nhập vào phía sau hàng thủ và liên tục đối mặt các tình huống có nguy cơ thủng lưới. Có thể thấy Thái Lan khai thác tốt điểm yếu về khả năng tổ chức phòng ngự và phối hợp của Singapore. Việt Nam phải tiếp tục tận dụng những điều này ở bán kết.
Trái lại, Việt Nam cần cẩn trọng trước những cú sút xa và một số tiền đạo nhanh nhẹn của Singapore. Đội tuyển cần duy trì hàng thủ ổn định, kiểm soát bóng tốt và quản lý trận đấu hiệu quả, để từ đó ghi bàn và hy vọng chiếm ưu thế.
– HLV Kim Sang-sik tích cực xoay tua, với bốn đội hình khác nhau mỗi trận ở vòng bảng. Theo ông, điều đó đem lại những hiệu quả gì?
– Xoay tua đội hình cho thấy Việt Nam tự tin, với mục đích chính là có đủ thời gian phục hồi hướng tới bán kết và chung kết. Họ vẫn đạt kết quả khả quan ở vòng bảng và giờ cần duy trì điều ấy trước Singapore ở bán kết.
Tôi đánh giá tích cực việc xoay tua, vì chất lượng Đông Nam Á khác châu Á. Lào, Philippines, Myanmar rất khó thắng Việt Nam. Indonesia là đội có cơ hội cao nhất nhưng khi bước vào trận, Việt Nam hoàn toàn lấn lướt các thống kê. Dĩ nhiên, ai cũng biết Indonesia không có đội hình mạnh nhất hay bất lợi vì ít ngày nghỉ hơn như HLV Shin Tae-yong đã nói. Đó có thể là cái cớ cho thất bại, nhưng Việt Nam cũng cần chấp nhận và ghi nhớ những lần thua Indonesia ở vòng loại World Cup.
Sơ đồ chiến thuật và cách chơi của HLV Kim Sang-sik không có nhiều khác biệt. Nhưng màn trình diễn của các cầu thủ trẻ mới tràn đầy năng lượng và năng động. Cầu thủ nhập tịch Nguyễn Xuân Son rõ ràng đang dẫn dắt hàng công trở nên mạnh mẽ và nguy hiểm hơn.
– Việt Nam ghi 11 bàn sau bốn trận nhưng không có bàn nào trong hiệp một. Ông nghĩ lý do nằm ở đâu?
– Bóng đá có nhiều biến số. Những kết quả bất ngờ còn phụ thuộc từ chiến thuật và chất lượng của đối thủ. Đội yếu không cố gắng gây áp lực mạnh mẽ, chơi 50-50 với đội mạnh vì tổng thể trận đấu luôn chống lại họ. Nếu thua trước, họ không dễ tìm bàn gỡ hay chiến thắng. Dù là chủ nhà hay khách, đội yếu hơn thường tập trung vào ổn định hàng thủ để không bị dẫn trước, rồi tìm bàn bằng phản công.
Việt Nam không ghi được bàn trong hiệp một vì Lào, Philippines hay Myanmar đều yếu hơn, luôn tập trung vào phòng ngự dày khi thể lực còn sung mãn. Sang hiệp hai, sai lầm thường xuất hiện do các đối thủ này có thể lực kém dẫn đến hàng phòng ngự mất cân bằng, kiểm soát trận đấu thiếu ổn định, còn việc tấn công càng trở nên khó khăn. Vì vậy, Việt Nam đã ghi rất nhiều bàn trong hiệp hai.
– Một số cầu thủ đang chơi chưa tốt so với ở CLB, như Khuất Văn Khang, Nguyễn Thanh Bình, Nguyễn Hoàng Đức… Đâu là nguyên nhân dẫn đến điều này?
– Đầu tiên, các trận đấu ở CLB và ĐTQG khác nhau về trình độ và bầu không khí. Các cầu thủ được chọn vào ĐTQG chỉ khi họ thể hiện tốt ở CLB. Hầu hết được công nhận là chủ chốt tại CLB, với chiến thuật chủ yếu dựa vào cầu thủ chủ chốt. Họ được tạo điều kiện tốt nhất để thể hiện khả năng trong áp lực tâm lý thấp.
Các trận đấu ĐTQG nhiều áp lực về mặt tâm lý và tinh thần hơn vì cầu thủ không được tự do mà phải tuân thủ chiến thuật, trong khi vai trò và nhiệm vụ lớn hơn. Họ phải thực hiện hoàn hảo các đặc điểm chiến thuật do HLV đề ra. Vì vậy, ĐTQG là nơi đôi khi các cầu thủ thể hiện kém hơn so với CLB, nhưng một số khác thì ngược lại.
Ngoài ra, các cầu thủ trẻ có ít kinh nghiệm thi đấu quốc tế thường có hiệu suất thấp do chịu nhiều áp lực.
– Ông cảm nhận thế nào về tinh thần và sự quyết tâm của các cầu thủ Việt Nam dưới thời Kim Sang-sik so với người tiền nhiệm Philippe Troussier?
– Philippe Troussier đâu được dự giải này. Chất lượng và trình độ ở ASEAN Cup khó có thể so sánh với Asian Cup hay vòng loại World Cup. Đừng quên, khi còn dẫn dắt Nhật Bản, ông Troussier đã vào đến vòng 1/8 World Cup 2002.
Tôi không có ý đánh giá thấp trình độ ở khu vực Đông Nam Á. Nhưng Việt Nam cần hiểu, phân tích và so sánh các mục tiêu chi tiết hơn. Hiện, họ mới thắng trước các đội yếu ở ASEAN Cup thôi. Còn quá sớm để đặt lên bàn cân so sánh khả năng giữa Troussier và Kim. Một đánh giá mới ít nhất cần đợi đến khi Việt Nam vô địch. Dĩ nhiên, HLV người Hàn Quốc có lợi thế khá tốt về xây dựng tâm lý và thể lực nhờ có nhiều tương đồng trong văn hóa.
Chuyên gia Bae Ji-won sinh năm 1963, từng thi đấu và học bóng đá tại Đức. Ông theo nghiệp huấn luyện từ 28 tuổi, rồi sở hữu bằng Pro của LĐBĐ châu Âu (UEFA) và bằng HLV thể lực của LĐBĐ thế giới FIFA. Ông Bae chủ yếu làm trợ lý HLV và HLV thể lực, nổi bật có Pohang Steelers, Ulsan Hyundai (Hàn Quốc), U18 Bournemouth (Anh).
Năm 2017, Bae Ji-won làm HLV thể lực cho ĐTQG và U23 Việt Nam thời HLV Park Hang-seo, rồi chia tay sau khi vô địch AFF Cup 2018. Sau đó, ông sang Hong Kong làm việc ở hai CLB lớn nhất là Kitchee và Eastern. Năm 2022, ông trở lại Việt Nam làm việc cho Thể Công Viettel và có giai đoạn làm HLV tạm quyền sáu tháng cuối năm 2022, trước khi rời đội vào tháng 9/2023.
Hiếu Lương
Nguồn tin: https://vnexpress.net/cuu-tro-ly-park-hang-seo-viet-nam-chi-moi-thang-cac-doi-yeu-o-asean-cup-4831920.html