Khi chúng ta mong ước cuộc đời không nghịch cảnh, hãy nhớ rằng cây sồi trở nên mạnh mẽ trong gió ngược, và kim cương hình thành dưới áp lực. – Peter Marshall
Chúng ta, ai cũng mong muốn mình được sinh ra trong một gia đình khá giả, có cuộc sống ấm êm. Ai cũng ước có được công việc mình thích, cưới được người mình yêu và sống hạnh phúc mãi về sau.
Nhưng không một ai được lựa chọn nơi mình sinh ra, chọn ba, chọn mẹ hay chọn những ấm êm thay vì bão tố, nghịch cảnh ập đến trong đời.Tuy nhiên, dù cho mỗi sự xuất hiện trên đời này là ngẫu nhiên, thì cách chúng ta vận hành mới làm nên sự khác biệt.
Chúng ta sẽ chẳng thể biết mình mạnh mẽ đến nhường nào nếu không có những nghịch cảnh đi ngang qua đời. Chúng ta sẽ chẳng thể biết mình tài năng và giỏi giang đến đâu nếu không đặt bản thân dưới những áp lực và thử thách.
Có rất nhiều cách để vượt qua được những nghịch cảnh ấy, để vươn mình hướng về tương lai. Hy vọng mỗi chúng ta đều sẽ chọn cách mạnh mẽ hướng về phía bầu trời, như cách những khóm trúc dẻo dai mà kiên cường vượt qua bão tố.
“Dù đông lạnh hay nắng nóng, trúc vẫn xanh lá quanh năm. Dù gió mưa bão ngã, trúc chỉ uốn chuyển cong cành mà không hề gãy rạp. Đó chính là đặc tính dẻo dai, kiên định, thể hiện cho sức sống bền bỉ dài hạn của trúc. Phải! Tôi đang nghĩ về mình, về cái tên của mình trúc – Lê Trần Thanh Trúc.”
Đó cũng là những chia sẻ chân thành, mộc mạc của tác giả Trúc Lê trong cuốn tự truyện đầu tay với tên gọi “Trúc Nghịch Mùa“. Cuốn sách là trải lòng của cô từ khi còn là đứa trẻ lớn lên tại một vùng nông thôn, tới những biến cố ập đến gia đình nhỏ của cô bé 10 tuổi. Rồi câu chuyện tình duyên, chuyện đi làm và những câu chuyện nho nhỏ khác…
Khi nhìn về quãng thời gian đã qua với đủ mọi cung bậc cảm xúc: từ đau khổ đến hạnh phúc tột cùng… Trúc Lê đã quyết định chắp bút nên cuốn sách này. Một cuốn sách không chỉ để trải lòng mà còn với niềm mong muốn giản đơn, rằng sẽ tiếp thêm động lực, giúp ai đó cũng trong hoàn cảnh như mình ngày ấy cảm thấy bớt cô đơn, không chùn bước phó thác cho số phận, mà hãy từng bước chinh phục mọi nghịch cảnh đi ngang qua đời.
Hy vọng cuốn sách này sẽ trở thành người ở cạnh bên, lắng nghe và cùng bạn vượt qua những ngày thử thách chông gai, giúp những đớn đau của bạn được phần nào xoa dịu…
Tuổi thơ không trọn vẹn
Trúc Lê sinh ra trong một gia đình có truyền thống làm nông tại một vùng quê ngoại thành Sài Gòn. Từ khi sinh ra đến năm 10 tuổi, cuộc sống của cô được ví như một nàng công chúa. Trúc không phải động tay vào bất kỳ công việc gì trong nhà, vì cô luôn có bố mẹ và các anh chị em chăm lo cho mình từng chút một. Thế nhưng, biến cố xảy đến, gia đình cô lâm vào cảnh nợ nần chồng chất. Từ một cô bé ngây thơ, non nớt, đến việc thắt khăn quàng đỏ cũng cần có chị, giờ đây cô công chúa nhỏ của gia đình phải tự mình làm hết mọi việc, thậm chí là phụ giúp việc kiếm tiền lo từng bữa cơm.
Vậy mà, cô bé của năm 10 tuổi đó đã không chịu khuất phục trước nghịch cảnh, nỗ lực học tập và làm việc để giúp gia đình vượt qua những ngày khó khăn nhất. Nhìn lại biến cố ngày ấy, Trúc chẳng hề oán trách hay than vãn. Ngược lại, cô thấy biết ơn vì nghịch cảnh xảy đến, vì nhờ nó đã giúp cô trở thành một con người mạnh mẽ và tự lập hơn.
“Ngước lên, có thể tôi không làm được nhiều điều lớn lao. Nhìn xuống, tôi vẫn tự thấy mình vô cùng may mắn. Tôi có một gia đình để về, có ba, có mẹ, có anh chị em quây quần. Tôi vẫn có một công việc để làm, một sự nghiệp kinh doanh đang phát triển và một đam mê viết lách đang theo đuổi. Tôi có sức khỏe để làm việc, để khám phá đó đây. Cuối cùng thì, sau những trắc trở, lòng biết ơn là thứ giúp tôi giữ mình đi tiếp.”
Cũng như Trúc, chúng ta chẳng thể đoán trước được tương lai, không biết ngày mai hạnh phúc hay bất trắc sẽ gõ cửa trước. Nhưng dù hoàn cảnh có ra sao, ta đều nên cố gắng hết mình. Muốn đạt được nhiều thứ hơn người khác, ta lại càng phải cố gắng gấp nhiều lần. Cuộc đời này sẽ không vì bạn là con gái, hay vì bạn đang phải đối mặt với nghịch cảnh mà sẽ dịu dàng đối xử với bạn đâu. Thế giới này vốn chẳng có ngoại lệ, chúng ta đều phải vượt qua thử thách mà từng bước trưởng thành.
Tình yêu không phải lúc nào cũng màu hồng
Như bao cô gái khác, Trúc cũng mong muốn có được tình yêu và hạnh phúc trọn vẹn với người mình yêu. Cô gái ấy tưởng chừng mạnh mẽ, gai góc nhưng đứng trước tình yêu cũng vô cùng yếu mềm.
Trúc trao đi yêu thương và thanh xuân của mình. Lựa chọn tin tưởng hết lòng vào người mình yêu thương, nhưng tình cảm nhận được chẳng hề tương xứng với những gì đã hết lòng vun đắp. Chẳng mạnh mẽ như vẻ bề ngoài, tình cảm đôi lần đã khiến cô rơi nước mắt và gục ngã. Câu chuyện về những mối tình của Trúc khiến chúng ta đâu đó cũng nhìn thấy bản thân mình. Trúc chia sẻ những câu chuyện này, không phải để tìm kiếm sự đồng cảm từ bạn đọc, mà còn để gửi tới những cô gái đang tìm kiếm hạnh phúc ngoài kia. Rằng “trong tình yêu, bạn đừng nên yêu thương ai đó quá nhiều, đặt hết tình cảm cho người đó, coi người đó là cả bầu trời của mình, thì người thiệt thòi nhất vẫn là bản thân bạn. Sinh ra là phụ nữ đã là một thiệt thòi, chọn sai người đàn ông lại càng là một thiệt thòi lớn.”
Cuộc đời này vô cùng ngắn ngủi nên đừng dành quá nhiều thời gian đau buồn vì người đàn ông không thương mình. Bởi gia đình mình vẫn còn đó, cơ thể và hình hài này là do ba mẹ mình tạo ra, đừng bao giờ suy nghĩ đến việc hành hạ hay đày đọa nó. Hãy sống sao cho thật xứng đáng vì mình đã được sinh ra.
Mong bạn đứng trước những đổ vỡ trong chuyện tình cảm, vẫn có thể giữ đôi phần lý trí như Trúc. Qua những ngày ủ ê, hãy gạt nước mắt và đứng lên. Mong bạn đừng nghĩ đến việc tạm biệt cuộc sống này để khiến ai đó hối hận. Bởi “việc kết thúc cuộc sống có thể đặt dấu chấm hết cho cuộc đời mình, nhưng những người ở lại sẽ sống như thế nào với nỗi đau mất mát này?”
Hãy gạt những dòng nước mắt, những yếu đuối, những tổn thương để đối diện với hiện tại, và gắng gượng để tự đứng lên và làm lại từ đầu. Và thật mong, dù tình yêu cũ đã làm trái tim bạn găm đầy mảnh vỡ, cũng đừng vì thế mà từ bỏ mọi hy vọng trong tình yêu. Vì người phù hợp chắc chắn vẫn đang đợi bạn ở đâu đó, chờ bạn xóa bỏ mọi mặc cảm, đau buồn, rạng rỡ và mạnh mẽ bước về phía họ, về phía hạnh phúc.
Đi làm và câu chuyện đồng tiền
Vì hoàn cảnh gia đình, Trúc đã phải phụ giúp gia đình từ nhỏ. Sau khi ra trường, cũng như bao bạn trẻ mới tốt nghiệp khác, Trúc cũng chật vật tìm cho mình một công việc. Bắt đầu từ những ngày tháng học việc với vô vàn khó khăn và thử thách, nhưng bằng sự kiên trì, nhẫn nại, ham học hỏi mà Trúc có được công việc bao người mơ ước.
Kim chỉ nam trong công việc của cô, chính là:
“Nếu mình không thông minh như người khác, tiếp thu công việc chậm hơn người khác, thì phải luôn cố gắng hơn người khác gấp nhiều lần. Phải thật kiên trì, nhẫn nại thì mới hái được quả ngọt, thành công rồi sẽ mỉm cười.”
Có được công việc nhiều người ao ước, thu nhập có thể trả nợ và chăm lo cho gia đình hay có thể tự thưởng cho bản thân những chuyến du lịch, những món đồ đắt tiền, nhưng chưa bao giờ Trúc coi tiền là đích đến quan trọng để hướng đến trong cuộc đời. Với cô, những trải nghiệm của tuổi trẻ, thời gian thanh xuân mới là đáng giá gấp bội, bởi tiền mất đi có thể kiếm lại được, nhưng tuổi trẻ nhiệt huyết thì không bao giờ.
Bởi vậy, niềm mơ ước của cô cũng vô cùng giản đơn. “Không cần phải thật giàu sang, tôi chỉ mong một cuộc sống gia đình không nợ nần, cùng nhau hạnh phúc. Tiền với tôi là phương tiện giúp mình sống thoải mái hơn, tốt đẹp hơn, nhưng không có nghĩa là yếu tố sống còn.”
Vậy nên, thay vì chạy theo đồng tiền và bị nó chi phối, hãy biết đủ. Vì tuổi trẻ chẳng đến hai lần, hãy làm những việc mình thích, hãy yêu thương, chăm sóc bản thân. Tiền cũng rất quan trọng, nhưng sức khỏe và đời sống tinh thần cũng là thứ cần được chăm lo không kém.
Kiên cường như Trúc
Vượt qua những lúc yếu lòng vì gia đình, yếu mềm trong tình cảm và đôi lần yếu thế trong công việc, xuyên suốt cuốn sách ta luôn thấy một Trúc Lê mạnh mẽ, kiên cường, luôn hết lòng và nỗ lực trong từng công việc mình làm.
Không oán trách những thử thách mà cuộc đời ném vào mình, cô gái ấy kiên cường vượt qua, đâm chồi và vươn mình như một cây trúc dẻo dai, vững chãi. Trúc Lê luôn dành sự biết ơn với mọi điều xảy đến, những người mình gặp và những biến cố giúp mình trưởng thành.
“Tôi vẫn luôn dặn lòng mình biết ơn mỗi ngày. Tôi thật biết ơn ba mẹ vì đã gửi gắm tinh thần của Trúc vào chính tôi. Hơn hết, lúc này, tôi yêu cái tên của mình, yêu chính mình, và yêu gia đình. Tôi biết ơn những nghịch cảnh đã xảy đến, cho tôi rèn luyện để xứng đáng với cái tên, xứng với niềm tin mà ba mẹ đã gửi gắm trong mình – Kiên cường như trúc.”
Tất nhiên, không phải lúc nào mọi cố gắng của ta cũng sẽ được đền đáp, thậm chí đôi lúc cuộc đời cũng phũ phàng và sẵn sàng tạt cho ta vài gáo nước lạnh. Thế nhưng, Trúc Lê cùng “Trúc nghịch mùa” mang đến một thông điệp rằng: thanh xuân của người con gái vốn đã ngắn ngủi, nếu ta cứ để bản thân đắm chìm trong đau khổ và oán trách cuộc đời, thì cũng chính là để mặc cho giông bão giày xéo quãng thời gian đẹp nhất đời người.
Vậy nên, mong bạn hãy luôn yêu thương chính mình, và yêu thương gia đình – những người sẵn sàng giang tay khi ta vấp ngã. Khi trời lạnh xin hãy tự mình khoác lên tấm áo ấm, khi đói hãy tự nấu cho mình một bữa ăn ngon. Khi đau buồn, xin hãy nghĩ đến những người thân luôn bên cạnh mà kiên trì cố gắng.
Trúc có nghịch mùa thì trúc vẫn xanh lá và dẻo dai quanh năm suốt tháng. Dù hoàn cảnh có ra sao thì chỉ cần quyết tâm và kiên trì, chắc chắn những điều tốt đẹp rồi sẽ đến với bạn mà thôi.
Nếu đôi lúc bạn cảm thấy cô đơn và những nghịch cảnh làm bạn gục ngã, hy vọng cuốn tự truyện đầu tay với những câu chuyện chân thành, những câu từ truyền cảm hứng này sẽ xoa dịu được phần nào trái tim bạn, giúp bạn có thêm động lực mạnh mẽ hướng về phía ngày mai!
Hãy để ta ôm ngươi, nghịch cảnh đắng cay, bởi người thông thái nói đó là con đường sáng suốt nhất. – William Shakespeare
Minh Hằng